Đề bài: Anh (chị) hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích, cảm nhận về vẻ đẹp tình yêu của nhân vật trữ tình trong khổ thơ sau:
Anh xin làm sóng biếc
Hôn mãi cát vàng em
Hôn thật khẽ, thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi
Đã hôn rồi hôn lại
Cho mãi đến muôn đời
Đến tan cả đất trời
Anh mới thôi dào dạt
(Trích Biển, Xuân Diệu, Xuân Diệu tác phẩm chọn lọc, NXB Giáo dục Việt Nam tr. 91, 92)
Bài làm
– Khổ thứ nhất:
+ Nhân vật trữ tình đã không ngần ngại tỏ bày cái điều lâu nay vẫn ấp ủ trong lòng: Anh xin làm sóng biếc/ Hôn mãi cát vàng em/ Hôn thật khẽ, thật êm/ Hôn êm đềm mãi mãi. Ấy là sự háo hức, xôn xao với tất cả niềm hoan lạc trong trái tim yêu.
+ Phép điệp (từ hôn được lặp lại 3 lần) kết hợp với nhịp thơ linh hoạt, gấp gáp đã nhấn mạnh cảm xúc tình yêu nồng nàn, say đắm của nhân vật trữ tình. Qua hành động hôn đầy cuồng say, mãnh liệt ấy, ta nhận thấy khát vọng chiếm lĩnh, tận hưởng đầy nam tính, rất Xuân Diệu.
– Khổ thứ 2:
+ Như chưa thỏa mãn khát vọng chiếm lĩnh, tận hưởng, nhân vật trữ tình nhấn mạnh thêm một tầng bậc nữa của cảm xúc yêu đương: Đã hôn rồi hôn lại/ cho đến mãi muôn đời/ Đến tan cả đất trời/ Anh mới thôi dào dạt… Vẫn là nụ hôn ấy nhưng không phải là cái hôn “êm đềm mãi mãi”, mà là nụ hôn cuồng say, bạo liệt cho đến “tan cả đất trời”. Quả thật, chỉ có “biển” mới yêu “bờ” đến vậy! Nó thiêng liêng còn hơn cả một câu thề, có lẽ vì thế mà câu thơ trở nên huyền ảo và đẹp lạ.
+ Khát vọng chiếm lĩnh đã cho biển anh được nằm trọn vẹn trong vòng tay ấm áp của bờ em mà nghe sóng vỗ, đó là những khoảnh khắc vô cùng tươi đẹp của lứa đôi.