Đọc văn bản sau:
(1)Thơ là thu của lòng người, thu là thơ của đất trời. Câu nói ngỡ như một trò chơi chữ này của người xưa hoá ra đã thể hiện được mối tương thông kì lạ giữa mùa thu và thơ ca. Có phải vì thế mà trong bốn mùa, thơ ca thiên vị với mùa thu hơn cả và mùa thu cũng ban tặng cho thi nhân nhiều thi tứ hơn? Mùa thu gắn bó với thi ca đến nỗi chỉ cần xem xét thơ viết về mùa thu qua các thời đại cũng có thể thấy được phần nào các thời đại thơ ca. Kể tên những áng thơ thu đẹp nhất trong thơ Việt, người ta phải nhắc đến những Nguyễn Trãi, Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương, Đoàn Thị Điểm , Bà huyện Thanh Quan, Nguyễn Khuyến, Tản Đà, Lưu Trọng Lư , Tế Hanh, Nguyễn Đình Thi, Tố Hữu… và không thể không nhắc đến Xuân Diệu. Thoạt nhìn, dễ nghĩ Xuân Diệu chỉ là thi sĩ của mùa xuân. Thậm chí, đọc bài Xuân không mùa , chúng ta có thể quyết rằng: Xuân không mùa – ấy là Xuân Diệu! Thực thì, Xuân Diệu còn là thi sĩ của mùa thu. Không chỉ vì ông nhiều bài thơ thu đặc sắc. Điều cốt yếu là, với thi sĩ, Xuân hay Thu cũng đều là mùa Tình.
(2)Nói thế, không có nghĩa là Xuân Diệu không dành một quan niệm riêng cho cái mùa của những bông cúc vàng ẩn dật này. Trong cảm quan của thi sĩ, thiên nhiên cũng như một giai nhân đầy nhan sắc. Thời kì rực rỡ hoàng kim là thuộc về mùa xuân. Qua hạ vào thu là bước vào kì tàn phai. Một sự tàn phai không thể tránh khỏi. Mùa thu là mùa phôi pha. Nhưng đối với thi sĩ này, thì ngay trong độ phai tàn, giai nhân ấy vẫn cứ kiêu sa, đài các, lộng lẫy. Đây mùa thu tới có lẽ là thi phẩm được nảy sinh trực tiếp từ cảm quan ấy.
(3) Cũng không riêng chuyện cảm quan. Đây mùa thu tới còn thuộc về một cảm hứng rất Xuân Diệu: cảm hứng nghiêng về thời gian. Như cái tên của nó, Đây mùa thu tới đã chọn một thời điểm riêng để đến với mùa thu. ấy là thời điểm giao mùa. Chỉ cần làm một so sánh nhỏ với chùm thơ thu của Nguyễn Khuyến sẽ thấy rõ hơn cảm hứng này của Xuân Diệu. Trong chùm thơ nổi tiếng của mình, Tam nguyên Yên Đổ viết về một mùa thu đã hoàn toàn định hình, đã ngự trị từ lâu ở làng cảnh Việt Nam. Thi nhân chỉ đi tìm kiếm những gì là đặc trưng nhất để vẽ lên bức tranh thu. Nghệ thuật của Nguyễn Khuyến có phần nghiêng về không gian, nghiêng về cái tĩnh. Còn thi sĩ Xuân Diệu thì chờ cái lúc mùa thu từ phương xa về, đáp xuống xứ sở này, dần dần từng bước xâm chiếm toàn bộ thiên nhiên, cây cỏ và con người. Ngòi bút Xuân Diệu bám từng bước đi của thời gian, nắm bắt cái dáng vẻ, cái trạng thái sự vật đang ngả dần sang thu, đất trời cứ thu dần thu dần để thành thu hẳn. Nghệ thuật Xuân Diệu, rõ ràng, nghiêng về thời gian, nghiêng về cái động.
(Trích Thơ, Điệu hồn và cấu trúc, Chu Văn Sơn, NXB Hội Nhà Văn, 2021, tr.83-85 )
Thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5:
Câu 1. Theo tác giả bài viết, mùa mà thơ ca thiên vị hơn cả là mùa nào?
Câu 2. Xác định thao tác lập luận chính được sử dụng trong đoạn (3).
Câu 3. Anh/ Chị hiểu như thế nào về quan niệm của Xuân Diệu: “Xuân hay Thu cũng đều là mùa Tình”?
Câu 4. Phân tích tác dụng của biện pháp so sánh được tác giả sử dụng trong câu sau: “Trong cảm quan của thi sĩ, thiên nhiên cũng như một giai nhân đầy nhan sắc.”
Câu 5. Từ nội dung của văn bản, anh/chị hãy trình bày suy nghĩ về vai trò của thiên nhiên đối với tâm hồn của mỗi con người. Lí giải rõ vì sao? (Viết đoạn văn khoảng 5-7 dòng.)
Trả lời câu hỏi đọc hiểu
Câu 1. Thơ ca thiên vị với mùa thu
Câu 2. Tác giả chủ yếu sử dụng thao tác lập luận so sánh
Câu 3.
– Mùa Thu, mùa Xuân đều là những thời khắc đẹp của thiên nhiên; đều đem đến những cảm xúc rung động, khơi gợi tình cảm cho con người, đặc biệt là thi nhân. Từ đó mà thi nhân sáng tạo nên những tác phẩm nghệ thuật.
– Quan niệm của tác giả thể hiện tình yêu gắn bó, giao cảm sâu sắc của con người đối với thiên nhiên, cuộc sống…
Câu 4.
– Biện pháp tu từ: So sánh
– Tác dụng:
+ Giúp làm nổi bật và cụ thể hóa vẻ đẹp của thiên nhiên, đồng thời gợi cảm xúc và sự trân trọng của thi sĩ đối với thiên nhiên. Qua đó, người đọc có thể cảm nhận được vẻ đẹp thiên nhiên một cách phong phú và sâu sắc hơn.
+ Giúp câu văn giàu giá trị tạo hình, giàu sức gợi.
Câu 5.
– Thí sinh có thể rút ra vai trò theo quan điểm cá nhân.
– Lí giải phù hợp với quan điểm của bản thân.