Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi:
Những chút hồ buồn trong lá rụng
Bị nhàu ai tưởng dưới trăm chân.
Bông hoa rứt cánh, rơi không tiếng;
Chẳng hái mà hoa cũng hết dần.
Dưới gốc, nào đâu thấy xác ve,
Thế mà ve đã tắt theo hè.
Chắc rằng gió cũng đau thương chứ;
Gió vỡ ngoài kia, thu có nghe?
Hôm nay tôi đã chết theo người
Xưa hẹn nghìn năm yêu mến tôi;
Với bóng hình xưa, tăm tiếng cũ,
Cách xa chôn hết nhớ thương rồi.
Yêu vui xây dựng bởi nguôi quên.
Muốn bước trong đời, phải dậm trên
Muôn tiếng kêu than thầm lẳng lặng.
Nhưng hoa có thể cứ lâu bền.
Ờ nhỉ! Sao hoa lại phải rơi?
Đã xa, sao lại hứa yêu hoài?
Thực là dị quá. – Mà tôi nữa!
Sao nghĩ làm chi chuyện nhạt phai?
(Ý thu – Xuân Diệu, tặng Nguyễn Lương Ngọc, nguồn Internet)
Câu 1. Chỉ ra dấu hiệu cho thấy chủ thể trữ tình trong bài thơ xuất hiện trực tiếp.
Câu 2. Có bao nhiêu dòng thơ trong bài có dạng thức hỏi, nhưng mục đích không phải dùng để hỏi?
Câu 3. Ý thơ trong hai câu thơ sau theo em cần được lí giải như thế nào?
Bông hoa rứt cánh, rơi không tiếng;
Chẳng hái mà hoa cũng hết dần.
Câu 4. Nhận diện và chỉ ra tác dụng của biện pháp tu từ trong hai dòng thơ sau:
Dưới gốc, nào đâu thấy xác ve,
Thế mà ve đã tắt theo hè.
Câu 5. Cùng viết về mùa thu, nhưng cảm xúc của chủ thể trữ tình trong bài thơ với đoạn thơ sau đây khác nhau như thế nào? Hãy lí giải sự khác nhau đó.
Chiều mộng hoà thơ trên nhánh duyên,
Cây me ríu rít cặp chim chuyền.
Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá,
Thu đến – nơi nơi động tiếng huyền.
(Trích Thơ duyên – Xuân Diệu, nguồn Internet)
Câu 6. Viết đoạn văn 200 chữ làm rõ tâm trạng của chủ thể trữ tình trong đoạn thơ sau.
Ờ nhỉ! Sao hoa lại phải rơi?
Đã xa, sao lại hứa yêu hoài?
Thực là dị quá. – Mà tôi nữa!
Sao nghĩ làm chi chuyện nhạt phai?
Trả lời câu hỏi đọc hiểu
Câu 1. Chủ thể trữ tình trong bài thơ xưng “tôi”, trực tiếp giãi bày cảm xúc.
Câu 2. Có 4 dòng thơ trong bài có dạng thức hỏi, nhưng mục đích không phải dùng để hỏi.
– Gió vỡ ngoài kia, thu có nghe?
– Ờ nhỉ! Sao hoa lại phải rơi?
– Đã xa, sao lại hứa yêu hoài?
– Sao nghĩ làm chi chuyện nhạt phai?
Câu 3.
– Hai câu thơ muốn nói tới việc những cánh hoa tự rụng, chẳng cần sự tác động của con người.
– Lí giải: Khi mùa thu sang, hoa cũng dần héo úa tàn phai, rơi rụng mà chẳng cần tay người hái.
Câu 4.
– Biện pháp tu từ: hoán dụ (tiếng ve là dấu hiệu của mùa hè, tiếng ve tắt nghĩa là mùa hè đã trôi qua).
– Tác dụng:
+ Diễn tả một cách đầy hình tượng và biểu cảm sự trôi chảy của thời gian.
+ Thể hiện tâm trạng luyến tiếc của tác giả.
Câu 5.
– Sự khác nhau trong cảm xúc của chủ thể trữ tình trong bài thơ phần đọc hiểu với đoạn thơ trích trong bài “Thơ duyên”:
+ Cảm xúc của chủ thể trữ tình trong bài thơ “Ý thu” là sự lưu luyến, bâng khuâng xen lẫn một chút buồn khi mùa hè sôi động trôi qua để nhường chỗ cho mùa thu.
+ Cảm xúc của chủ thể trữ tình trong đoạn thơ trích từ bài “Thơ duyên” là niềm xúc động, niềm vui nhè nhẹ khi thu về.
– Lí giải sự khác nhau: Có sự khác nhau đó là do hình ảnh trong bài thơ “Ý thu” gợi sự tàn phai, héo úa, chia lìa xa cách, còn hình ảnh trong đoạn thơ trích từ bài “Thơ duyên” lại gợi sự hòa hợp lứa đôi hạnh phúc.
Câu 6.
– Giới thiệu khái quát về tác giả, tác phẩm, đoạn thơ
– Khái quát nội dung đoạn thơ: Đoạn thơ thể hiện những tâm trạng, cảm xúc của chủ thể trữ tình.
– Phân tích tâm trạng của chủ thể trữ tình qua đoạn thơ:
+ Những câu hỏi tu từ xuất hiện liên tiếp thể hiện sự băn khoăn của chủ thể trữ tình về sự tàn phai của sự vật.
+ Từ băn khoăn chủ thể trữ tình cảm thấy lạ lẫm với chính cảm xúc của mình.
+ Chủ thể trữ tình thắc mắc và cũng là nhắc nhở bản thân chớ quá quan tâm tới sự còn mất tàn phai của sự vật, vì đó là lẽ thường của cuộc sống.
– Nghệ thuật:
+ Bộc lộ cảm xúc tự nhiên
+ Sử dụng nhiều câu hỏi tu từ nhằm bộc lộ cảm xúc.
+ Cấu trúc dòng thơ khá lạ lẫm
– Đánh giá chung về cảm xúc của chủ thể trữ tình.