Giới thiệu tác giả An-tô Sê-khốp (Tiểu sử, sự nghiệp, phong cách sáng tác, nhận định)

Bình chọn

An-tô Sê-khốp là người nghệ sĩ tài hoa đã nâng thể loại truyện ngắn lên một vị trí mới trong nền văn học Nga. Những câu chuyện mà ông sáng tác đều đem đến những tầng ý nghĩa cao cả, nhân văn về hiện thực xã hội và con người. Cùng nhau tìm hiểu về nhà văn thông qua bài viết Giới thiệu tác giả An-tô Sê-khốp (Tiểu sử, sự nghiệp, phong cách sáng tác, nhận định) nhé!

Hướng dẫn đọc nhanh

Tiểu sử

– An – tôn Sê – khốp (Anton Pavlovich Chekhov) sinh ngày 29/01/1860 ở Taganrog, Đế quốc Nga và mất vào 15/07/1904, thọ 44 tuổi.

– Nghề nghiệp: nhà viết kịch, nhà văn.

– Gia đình: Cha của An – tôn Sê – khốp là Pavel Yegorovich Chekhov chủ một tiệm tạp hóa nhỏ, mẹ là Yevgeniya (Morozova), họ có 6 người con và An – tôn Sê – khốp là người con thứ 3

– Năm 1901, ông kết hôn với nữ diễn viên Olga Leonardovna Knipper.

Giới thiệu tác giả An-tô Sê-khốp (Tiểu sử, sự nghiệp, phong cách sáng tác, nhận định)

Sự nghiệp

– Năm 1879, An – tôn Sê – khốp theo học ngành y tại Đại học Quốc gia Moskva, để đỡ đần một số chi phí sinh hoạt trong lúc đi học, ông bắt đầu vẽ biếm họa cho một số tạp chí hài.

– Năm 1884 tốt nghiệp đại học, An – tôn Sê – khốp hành nghề y song vẫn tiếp tục với sự nghiệp sáng tác.

– Đến năm 1887, văn chương của ông được nhiều người biết đến và thời gian sáng tác chiếm quá nhiều khiến cho ông không thể dành nhiều thời gian cho nghề y.

– Từ năm 1886 – 1888, An – tôn Sê – khốp chuyển từ thể loại truyện ngắn khôi hài dưới 1000 chữ qua những truyện ngắn dài hơn, có những tác phẩm mang chủ đề và văn phong nghiêm túc, chững chạc hơn.

– An – tôn Sê – khốp mắc phải bệnh lao, năm 1897 vì căn bệnh nên phải dời đến ở vùng ấm áp Yalt nằm kề Biển Đen.

– Năm 1900, Sê-khốp được bầu làm Viện sĩ danh dự Viện Hàn lâm khoa học Nga

– Năm 1904 Ông qua đời ở khu nghỉ mát Badenweiler tại Đức trong quá trình tìm cách chữa trị căn bệnh lao của mình.

Tác phẩm

Tiểu thuyết gia Lev Tolstoy đã liệt kê, sắp xếp danh sách tác phẩm của An – tôn Sê – khốp và gắn hạng nhất, hạng nhì cho những tác phẩm ấy, như:

– Truyện hạng nhất: Lũ trẻ, Cô gái trong dàn đồng ca, Một vở kịch, Mái nhà, Cảnh nghèo, Trốn chạy, Trong phiên tòa, Vanka, Các quý bà, Kẻ bất lương, Những cậu bé, Bóng tối, Buồn ngủ, Đồng sự và Người yêu.

– Truyện hạng hai: Một tội lỗi, Nỗi buồn, Mụ phù thủy, Verochka, Ở vùng đất lạ, Đám cưới của đầu bếp, Công việc buồn tẻ, Nổi dậy, Ồ!, Mặt nạ, Điềm may của người phụ nữ, Đám cưới, Thần kinh, Sinh vật yếu đuối và Vợ nông dân

Giải thưởng

– Năm 1887, được nhận giải thưởng Pu-skin của Viện Hàn lâm khoa học Nga.

Phong cách sáng tác

An-tôn Sê-khốp là nhà văn của nước Nga vào thế kỉ 19, các tác phẩm của ông đều hướng đến tâm lý, nội tâm của tầng lớp Nga. Vài tài năng, trí tưởng tưởng, cái nhìn bao quát, tinh tế, nhìn nhận mọi điều dưới mọi góc độ. Phong cách sáng tác của ông đều nổi lên với sự giản dị, thâm trầm,hàm súc, cốt truyện thường đơn giản, không có quá nhiều yếu tố gay cấn song vấn đề ở mỗi truyện lại có tầng ý nghĩa xã hội cao cả, to lớn, sâu xa, cần phải nghiêm túc đọc, ngấm thì mới hiểu được hàm ý mà nhà văn Nga muốn truyền tải. Những nhân vật trong các câu chuyện cũng được khắc họa một cách tỉ mỉ, giản tiếp qua nghệ thuật ẩn dụ, bởi mỗi một nhân vật đều là sự hiện thân của tầng lớp, những người nông dân, trí thức hiện thực, tô đậm chủ đề tư tưởng mà tác giả muốn đi đến, truyền tải cho người đọc. Kết thúc trong truyện của nhà văn Nga thường được dùng để ngỏ thay vì là chung quyết như bao câu chuyện khác.

Nhận định, đánh giá

E. J. Dillon: “hiệu quả mà truyện Chekhov tạo nên ở người đọc được thúc đẩy nhờ một cuộc triển lãm những rác rưởi của nhân loại, thể hiện qua những người không kiên định, nhu nhược và gió chiều nào theo chiều ấy”

R. E. C. Long: “Các nhân vật của Chekhov rất đáng ghét, và Chekhov rất thích lột trần những mớ rác rưởi khỏi nhân cách linh hồn con người”

George Bernard Shaw: “truyện Mái nhà tan vỡ (Heartbreak House) là “Một khúc nhạc theo phong cách Nga viết về chủ đề Anh quốc” “.

Vladimir Nabokov phê bình tác phẩm của Chekhov: “pha trộn tính tầm thường khó chịu, những tính ngữ đã có sẵn và sự lặp đi lặp lại” và “nhưng tác phẩm của ông ấy là thứ tôi sẽ mang theo nếu phải đi tới hành tinh khác”