Giới thiệu tác giả Hữu Thỉnh (tiểu sử, sự nghiệp, tác phẩm, phong cách sáng tác)

5/5 - (1 bình chọn)

Hữu Thỉnh là một trong những nhà văn đặc biệt của Việt Nam gây ấn tượng với bạn đọc ngay từ những bài thơ đầu tiên trong sự nghiệp của mình. Hãy cùng Trạm văn học tìm hiểu những thông tin qua bài Giới thiệu tác giả Hữu Thỉnh (tiểu sử, sự nghiệp, tác phẩm, phong cách sáng tác) nhé!

Hướng dẫn đọc nhanh

Tiểu sử

Giới thiệu tác giả Hữu Thỉnh (tiểu sử, sự nghiệp, tác phẩm, phong cách sáng tác)

– Ông sinh ngày 15 tháng 2 năm 1942.

– Quê quán: Phú Vinh, Duy Phiên, Tam Đảo (Tam Dương), tỉnh Vĩnh Phúc.

– Tên thật: Nguyễn Hữu Thỉnh.

– Bút danh: Vũ Hữu.

– Gia đình: một gia đình nông dân có truyền thống Nho học.

– Ông có tuổi thơ khó khăn khi 6 năm ở với bác ruột; 10 tuổi phải đi làm phu, làm đủ mọi thứ lao dịch cho các đồn binh Pháp: Vân Tập, chợ Vàng, Thứa và Thanh Vân.

Sự nghiệp

– Năm 1954, sau khi hòa bình lập lại ông mới được đến trường.

– Năm 1963, ông tốt nghiệp phổ thông và nhập ngũ, trở thành một người lính phục vụ, chiến đấu trong Trung đoàn 202.

– Sau năm 1975, ông theo học trường Viết văn Nguyễn Du và là một trong những học sinh khóa đầu tiên của trường.

– Từ năm 1982, ông lần lượt đảm nhiệm các chức vụ cán bộ biên tập, Trưởng ban Thơ, sau đó là Phó Tổng Biên tập của Tạp chí Văn nghệ Quân đội.

– Từ năm 1990, ông chuyển sang công tác tại Hội Nhà văn Việt Nam và trở thành Tổng Biên tập Tuần báo Văn nghệ.

– Ông tham gia Ban chấp hành Hội Nhà văn các khoá 3, 4, 5. Là Ủy viên Ban Thư ký khoá 3.

– Ông nguyên là Ủy viên Thường vụ Đảng ủy Khối Tư tưởng Văn hoá Trung ương, Bí thư Đảng ủy Đảng bộ Cơ quan Hội Nhà văn Việt Nam, Bí thư Đảng đoàn Hội Nhà văn Việt Nam.

– Tham gia Đại biểu Quốc hội nước Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam (khoá X).

– Ông giữ chức Tổng Thư ký Hội Nhà văn Việt Nam (từ ngày 18 tháng 4 năm 2000 – ngày 11 tháng 7 năm 2015).

– Ông giữ chức vụ Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam (từ ngày 25 tháng 4 năm 2005 – ngày 25 tháng 11 năm 2020).

– Từ năm 2000 cho tới năm 2021, ông là Chủ tịch Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật Việt Nam.

Tác phẩm

Thơ, trường ca:

+ Sang thu (thơ, 1977)

+ Âm vang chiến hào (in chung, 1976)

+ Đường tới thành phố (trường ca, 1979)

+ Tiếng hát trong rừng (thơ, 1985)

+ Từ chiến hào đến thành phố (trường ca, thơ ngắn, 1985)

+ Khi bé Hoa ra đời (thơ thiếu nhi, in chung

+ Thư mùa đông (thơ, 1994)

+ Trường ca biển (trường ca, 1994)

+ Thơ Hữu Thỉnh (thơ tuyển, 1998)

+ Sức bền của đất (trường ca, 2004)

+ Thương lượng với thời gian (thơ, 2005)

+ Hoang dại dưới trời (thơ chọn, 2010)

+ Trăng Tân Trào (2016)

+ Ghi chú sau mây (thơ, 2020)

Văn xuôi:

+ Đường lửa mùa xuân (tập truyện ký, 1987)

+ Mưa xuân trên tháp pháo (truyện ký, 2009)

+ Lý do của hi vọng (truyện ký, 2010)

+ Bến văn và những vòng sóng (tiểu luận, phê bình, 2020)

Giải thưởng

+ Giải A, cuộc thi thơ báo Văn nghệ 1975 – 1976 bài Chuyến đò đêm giáp ranh, Trường ca Sức bền của đất.

+ Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam năm 1980 với Trường ca Đường tới thành phố.

+ Giải thưởng Bộ Đại học, trung học chuyên nghiệp và Trung ương Đoàn (1991)

+ Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam năm 1995 với tập thơ Thư mùa đông

+ Giải xuất sắc Bộ Quốc phòng năm 1994 với Trường ca biển

+ Giải thưởng Văn học ASEAN, 1999.

+ Giải thưởng Nhà nước về Văn học đợt I, 2001.

+ Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học Nghệ thuật năm 2012

Phong cách sáng tác

– Hữu Thỉnh là một nhà thơ gắn bó mật thiết với con người và cuộc sống nông thôn Việt Nam. Thơ của ông giản dị nhưng tinh tế, sâu sắc, mang đậm dấu ấn của một hồn quê mộc mạc, giàu xúc cảm. Theo nhà phê bình Lê Thành Nghị, thơ Hữu Thỉnh “vốn thâm trầm, càng về sau càng thâm trầm triết lý.” Dẫu thế, thơ ông không bao giờ rời xa cái hồn dân dã, mà ngược lại, luôn tái hiện vẻ đẹp thanh bình của làng quê Việt Nam.

– Trong những năm tháng chiến tranh, Hữu Thỉnh tập trung sáng tác về đề tài người lính và hiện thực chiến đấu.

– Sau năm 1975, ông chuyển hướng viết về con người và cuộc sống nông thôn, với những bài thơ đặc sắc về mùa thu.

– Thơ ông luôn gần gũi với cuộc sống thường nhật, như những hình ảnh giản dị: “cánh cò bay là dập dờn,” “người mẹ đang đi gánh rạ giữa đồng,” hay “hàng gạch lún giữa sân cơn mưa còn đọng nước.” Chính sự kết nối sâu sắc với đời sống dân gian đã giúp Hữu Thỉnh tái hiện hiện thực bằng một ngôn ngữ mộc mạc, chân thật, không trau chuốt nhưng đầy sức sống. Những ngôn từ “dân dã” ấy tạo nên chất riêng độc đáo, vừa giản đơn mà vẫn giàu cảm xúc.

– Hữu Thỉnh sở hữu một vốn ngôn ngữ thơ phong phú, giàu sức biểu cảm và tạo hình. Ông tận dụng triệt để những từ ngữ gần gũi, gợi mở từ kho tàng ngôn ngữ đời sống, để biến chúng thành công cụ biểu đạt chiều sâu và sức lay động trong thơ. Phong cách sáng tác của ông đề cao sự tự nhiên, dễ hiểu nhưng vẫn đủ sức khơi dậy những cảm xúc mãnh liệt nơi độc giả.

– Thiên nhiên và con người trong thơ Hữu Thỉnh hiện lên sống động, chân thực, thể hiện dấu ấn của một cái tôi trữ tình nhạy cảm và từng trải. Chính sự trải nghiệm dày dặn qua nhiều thăng trầm của cuộc đời giúp thơ ông vừa đậm chất đời thường, vừa chan chứa những suy tưởng triết lý.

Cuộc đời và sự nghiệp của Hữu Thỉnh là một hành trình bền bỉ với những khổ công sáng tạo. Những năm tháng chiến tranh gian khổ đã tôi luyện trong ông sự rắn rỏi của người lính, nhiệt huyết của một trái tim muốn cống hiến, và sự sâu lắng của một tâm hồn nhạy cảm. Ông từng chia sẻ rằng “vũ khí rất mạnh trong tay người làm thơ chính là sự dung hòa giữa thơ và cuộc đời.” Qua ngôn ngữ nghệ thuật độc đáo, Hữu Thỉnh đã khéo léo gửi gắm những kinh nghiệm sống, những chiêm nghiệm sâu sắc về cuộc đời đến độc giả, để lại dấu ấn không thể phai mờ trong nền văn học Việt Nam.

Nhận định, đánh giá

+ Hữu Thỉnh đã “đưa thơ về với cuộc sống thường nhật”, khám phá bí ẩn thẳm sâu trong tâm hồn con người bằng những suy tư chân thật tự đáy lòng mình.

+ Hữu Thỉnh là thi sĩ của những câu thơ đầy ma lực, nó như lôi dắt người đọc thôi miên trên các thi liệu dân gian. Hành trình đổi mới thơ ông còn thể hiện ở việc đào sâu hơn nữa chất suy tư trước đây để tạo nên một kiểu kết tinh mới.

+ Hữu Thỉnh có cái may mắn là khá nhiều bài thơ và trường ca của anh qua sự thẩm định của thời gian vẫn có giá trị tương đối ổn định.

+ Hữu Thỉnh viết về đời sống bằng một thứ văn hoá nhà quê thật đẹp và thật ngộ.