Là một trong những nhà thơ viết ít nhưng những bài viết của ông lại được đông đảo bạn đọc biết tới và ưa thích. Hãy cùng Trạm Văn Học tìm hiểu những thông tin về tác giả Nguyễn Nhược Pháp thông qua bài viết Giới thiệu tác giả Nguyễn Nhược Pháp (tiểu sử, sự nghiệp, tác phẩm, phong cách sáng tác) nhé!
Tiểu sử
– Sinh ngày 12 tháng 12 năm 1914 – Mất ngày 19 tháng 11 năm 1938.
– Quê quán: làng Phượng Vũ, huyện Phú Xuyên, thành phố Hà Nội.
– Gia đình: Là con trai của dịch giả, nhà báo Nguyễn Văn Vĩnh và vợ hai. Thế nhưng, ông được cả gia đình rất yêu thương và tôn trọng.
– Ông rất tài năng và hòa đồng
Sự nghiệp
– Năm 1928, thi đỗ lớp 6 và theo học tại Trường Trung học Albert Sarraut (nay là trường Trung học Phổ thông Trần Phú – Hoàn Kiếm).
– Từ năm 1930, kinh tế gia đình bắt đầu trở nên khó khăn. Nguyễn Nhược Pháp khi này vừa phải đi học, vừa phải đi làm ở tòa báo An Nam để có thể kiếm thêm được tiền nhuận bút, với mong muốn giảm bớt đi gánh nặng chi tiêu của gia đình cho mình.
– Năm 1932, khi này Nguyễn Nhược Pháp mới 18 tuổi nhưng đã bắt đầu có những sáng tác thơ của riêng mình. Các tác phẩm của ông đã được đăng trên các báo như L’Annam nouveau, Tinh hoa, Đông Dương tạp chí, Nhật Tân, Hà Nội báo…
– Năm 1934, ông thi đỗ tú tài phần một.
– Năm 1935, ông đỗ tú tài phần hai và theo học tại Ban Luật của Trường Cao đẳng Luật và Pháp chính (Ecole supérieure de Droit et Administration) – nay là trường Đại học Luật Hà Nội.
Tác phẩm
– Ngày xưa (tập thơ, 1935)
– Người học vẽ (kịch, 1936)
– Tình trẻ thơ (truyện ngắn)
– Mẹ và con (truyện ngắn)
– Bức thư (truyện ngắn)
Phong cách sáng tác
– Thơ của ông mang nét lãng mạn trữ tình, điểm chấm vào đó là sự đào hoa khiến các cô gái cũng phải siêu lòng khi đọc và cảm nhận thơ ông. Thơ ông đọc lên luôn khiến độc giả phải bật cười, nhưng đó không phải là tiếng cười xuồng xã, thô thiển mà là tiếng cười đầy ý nhị, ẩn ý. Tuy chỉ có được hai tác phẩm được in thành sách giấy, thế nhưng sức hút, sức ảnh hưởng cũng như giá trị mà thơ của Nguyễn Nhược Pháp mang lại là không hề nhỏ. Những tác phẩm của ông không chỉ được độc giả đón nhận nhiệt liệt, mà còn được cả những nhà văn, nhà thơ đương thời đánh giá cao. Cho đến hiện nay, thơ của ông vẫn còn nguyên giá trị đối với làng thơ Hà Nội nói riêng và văn học Việt Nam nói chung.
Nhận xét, đánh giá
– Nhà phê bình văn học Hoài Thanh, Hoài Chân: “Thơ in ra rất ít mà được người ta mến rất nhiều, tưởng không ai bằng Nguyễn Nhược Pháp…. Đọc thơ Nguyễn Nhược Pháp, lúc nào hình như cũng thoáng thấy bóng một người đương khúc khích cười. Nhưng cái cười của Nguyễn Nhược Pháp khác xa những lối bông lơn, khó chịu của các ông tú, từ Tú Suất, Tú Xương, đến Tú Mỡ. Nó hiền lành và thanh tao. Nội chừng ấy có lẽ cũng đủ cho nó có một địa vị trên thi đàn. Nhưng còn có điều này nữa mới thật quý: với Nguyễn Nhược Pháp nụ cười trên miệng bao giờ cũng kèm theo một ít cảm động trong lòng.”
– Nhà thơ Thế Lữ: “Khéo đặt những tiếng đột ngột, sống sượng, ngạo nghễ hay những đoạn vui vẻ, nhẹ nhàng, khéo bắt ngòi bút họa theo tư tưởng một cách dễ dàng, tự nhiên, khéo lên tiếng cười vào những đoạn trang nghiêm, nên tiếng cười bao giờ cũng đằm thắm và bao giờ cũng có chừng, đó là những bí thuật của cuốn “Ngày xưa” mà chỉ riêng ông Nguyễn Nhược Pháp tìm thấy”.