Hòa bình mà chúng ta được sống hôm nay chính là mồ hôi, máu và nước mắt của bao thế hệ đi trước đã không ngần ngại hi sinh thân mình. Những người anh hùng kiên cường, bất khuất là tấm gương sáng cho thế hệ sau noi gương học tập và không ngừng phấn đấu để bảo vệ lấy nền độc lập mà ông cha gìn giữ. Đến với “Mây trắng còn bay”, truyện ngắn nổi tiếng của nhà văn Bảo Ninh để cảm nhận chi tiết hơn những gian khổ thời chiến. Sau đây, mời các em cùng tìm hiểu bài viết “Nghị luận Mây trắng còn bay Bảo Ninh”
Tóm tắt truyện ngắn Mây trắng còn bay của tác giả Bảo Ninh
“Mây trắng còn bay” là câu truyện đầy xúc động mà tác giả đã được trải qua trên một chuyến bay của mình. Được kể dưới góc nhìn của nhân vật tôi (ngôi kể thứ nhất), câu truyện đã mang lại cho người đọc sự chân thực, đầy cảm xúc về câu truyện mà tác giả đã trải qua. Lấy khung cảnh trên một chuyến bay, câu chuyện kể lại về một bà cụ có người con trai là một liệt sĩ từng lái máy bay chiến đấu bảo vệ Tổ quốc. Tuy rằng sợ máy bay, thế nhưng bà cụ vẫn quyết định đi máy bay lần đầu để được đến gần hơn với nơi con trai mình đã từng chiến đấu. Nhan đề “Mây trắng còn bay” ở tựa đề tác phẩm đã khiến chúng ta lầm tưởng về môt câu truyện thật thơ, thật tình và thật nhẹ nhàng, thế nhưng ẩn chứa đằng sau đó là biết bao nhiêu nước mắt, bao nhiêu khó khăn của một thời khói lửa đã qua. “Mây trắng còn bay” còn như là một lời tin tưởng, hy vọng vào tương lai mai sau dù cho có biết bao nhiêu đau thương thì “ngày mai trời lại sáng”. Câu truyện còn như một lời nhắc nhở tới mọi người rằng chúng ta được sống trong hòa bình ngày hôm nay là sự đánh đổi của biết bao cha ông thế hệ trước, bởi vậy chúng ta hãy luôn nhớ ơn và không bao giờ quên đi điều đó.
Dàn ý Nghị luận Mây trắng còn bay Bảo Ninh
Mở bài
– Dẫn dắt vấn đề:
– Nghị luận Mây trắng còn bay của tác giả Bảo Ninh.
Thân bài
– Giới thiệu chung: tác giả, tác phẩm.
– Phân tích:
+ Nhan đề truyện ngắn.
+ Truyện ngắn giàu tính hiện thức: người đọc thấy được hiện thực thời chiến tàn khốc khi nhiều chiến sĩ ra đi khi tuổi đời còn trẻ; hình ảnh người phụ nữ Việt Nam thuở xưa.
+ Truyện ngắn giàu tính nhân đạo: sự trân trọng, nâng niu đối với người đi trước, bà mẹ Việt Nam anh hùng.
– Cảm nhận:
+ Những người lính cách mạng mạnh mẽ, ảnh dũng bỏ thứ tình cảm riêng tư, nhỏ bé để đổi lấy hi sinh những điều lớn lao, cao cả.
+ Nhắc nhở về quá khứ, luôn ghi nhớ công ơn của những người đánh đổ bằng mồ hôi, nước mắt, thậm chí là máu để gìn giữ non sông.
Kết bài
– Tổng kết vấn đề.
– Liên hệ với bản thân: tình yêu quê hương đất nước, niềm tự hào đối với thế hệ trước.
Nghị luận Mây trắng còn bay Bảo Ninh
“Thanh xuấn đời người ngắn lắm / Và tôi muốn dùng thanh xuân đổi lại bình yên cho Tổ quốc” là một trong những câu nói gây ấn tượng mạnh đối với tôi. Sinh ra và lớn lên trong bối cảnh đất nước hòa bình, nhưng tôi biết rằng, để được sống trong môi trường này, ông cha ta đã vất vả gian lao như thế nào. Rất nhiều cuộc chiến, về đời sống tình cảm người lính được tái hiện trong văn chương. Một trong số đó, ta không thể không nhắc đến truyện ngắn “Mây trắng còn bay” của tác giả Bảo Ninh.
Bảo Ninh, quê quán ở Nghệ An – một mảnh đất được mệnh danh địa linh nhân kiệt. Có thể nói, nơi đây không chỉ đẹp về cảnh sắc thiên nhiên mà còn đẹp bởi khí chất người anh hùng, người chiến sĩ cách mạng phụng sự vì non sông. Văn chương khởi nguồn từ cuộc sống, có chăng, chính hoàn cảnh sống này đã tạo điều kiện cho Bảo Ninh được “ươm mầm” viết nên những áng văn hay đến mê lòng.
Bàn về truyện ngắn “Mây trắng còn bay”, một tác phẩm ra đời vào năm 1975, vào thời kì đất nước trong giai đoạn đổi mới toàn diện. Chiến tranh vừa qua đi, nhưng đấu tích vẫn còn đó. Câu chuyện cất lên như một bản nhạc hiện thực về cuộc sống thời chiến, thể hiện qua nhân vật “tôi”, tiếp viên hàng khồng, “tay vận comple” và nhân vật “bà cụ”.
Ấn tượng tới người đọc về truyện ngắn của tác giả Bảo Ninh, ấy chính là nhan đề tác phẩm. Trên khung cảnh các nhân vật đều trong chuyến bay, hình ảnh máy bay bay qua từ vùng đất này sang vùng đất khác, bay lượn trên những đám mây trắng xóa, có chăng là ngụ ý của Bảo Ninh khi lấy hình ảnh “mây trắng” làm tiêu đề? Hình ảnh vừa gợi lên sự bình yên, vừa tạo sự bồng bềnh thơ mộng dường như muốn bày tỏ đến sự chảy trôi của thời gian. Bầu trời bình yên được đổi lại bằng một quá khứ tàn khốc.
Truyện ngắn “Mây trắng còn bay” của nhà văn Bảo Ninh giàu tính hiện thực. Nhân vật bà cụ đại diện cho hình ảnh bà mẹ Việt Nam anh hùng. Những người con của họ đã không ngần ngại hi sinh vì điều cao cả, lớn lao, ấy chính là giành lại độc lập cho toàn thể dân tộc. Người con trai của bà cụ là một chàng lính phi công hi sinh gần 30 năm trước. Người anh hùng vẫy chào tạm biệt mẹ khi còn lành lặn để rồi bây giờ, trên chuyến bay này, lần đầu tiên người mẹ đi máy bay bày đồ cúng cho con tại nơi con từng gắn bó thắm thiết một thời. Không chỉ vậy, bà mẹ còn là chân dung về những người phụ nữ làng quê Việt Nam. Khi được cô tiếp viên hàng không đưa thức ăn, vì tiết kiệm, cụ lắc đầu từ chối dù sau này mới biết đó là đồ miễn phí đi kèm. Cụ ngây ngô bởi lần đầu đi máy bay, ngỏ ý nhờ cô tiếp viên mở cửa sổ cho thoáng. Cụ hốt hoảng van lơn tay vận complet khi tên này biết cụ giữ khư khư trong mình tấm ảnh thờ. Cuộc đời người phụ nữ ngày xưa vừa cơ cực, vừa khổ đau. Dù đến ngần này tuổi, cụ vẫn một thân một mình, là kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh. Đó chính là hiện thực tàn nhẫn của một thời. Chinh chiến và ngã xuống bên đất mẹ, tuy đau khổ nhưng hơn tất cả, thứ chúng ta chắc chắn cảm nhận được từ tận sâu thẳm trái tim của mỗi một cá nhân là sự trân trọng, niềm tự hào, ngưỡng mộ những người lính thời chiến và dũng cảm hơn nữa là người mẹ “gửi” những người con trai tráng đôi mươi cho đất nước.
Truyện ngắn “Mây trắng còn bay” không dừng lại ở tính hiện thực, nhà văn Bảo Ninh khéo léo thể hiện được tính nhân đạo. Câu chuyện xoay quanh bốn nhân vật, đối với nhân vật “tôi” là người quan sát, khi chứng kiến, lắng nghe tình cảnh trên chuyến bay và khi “tôi xoay người sang giữ lấy cái khung ảnh. Tấm ảnh được cắt ra từ một mảnh báo, đã cũ xưa, nhưng người phi công trong ảnh còn rất trẻ”, người đọc cảm nhận được tình cảm trân trọng của nhân vật. Đó là chi tiết đắt giá trong truyện ngắn. Người ta vẫn thường nói với nhau rằng, “Một chi tiết nhỏ làm nên thành công lớn”. Hẳn vậy, chính nhờ chi tiết này, chúng ta phần nào thấy được thái độ của nhân vật “tôi” cũng chính là tâm tư của những người khi lật giở từng trang sách, đắm mình vào câu chuyện. Là sự nâng niu, trân quý những cá nhân đã quên mình. Kể cả trước đó, các chú các bác đặt vé cho cụ như sự tri ân, cảm kích đối với người mẹ Việt Nam anh hùng. Hay cô tiếp viên hàng không, không bàn luận đến vấn đề nghiệp vụ, nhưng rõ ràng, cô luôn tỏ ra nhỏ nhẹ, ân cần với bà cụ. Mỗi người trong câu chuyện với những hành động khác nhau nhưng chung quy đều thể hiện tình yêu thương, lòng quý trọng tới bà cụ.
Chúng ta không lựa chọn được nơi mình sinh ra nhưng chúng ta được lựa chọn cách sống. Đến với cuộc đời này chỉ một lần, hãy sống làm sao cho thật đáng! Vào thời kì đất nước đang gặp thù trong giặc ngoài, muôn vàn trắc trở, để bảo vệ, giành lấy quyền bất khả xâm phạm thiêng liêng trước đó, chúng ta, không còn cách nào khác ngoài đứng dậy đấu tranh anh dũng. Đã bao người đổ gục vì nền trời xanh của dân tộc? Đã bao người ra đi khi tuổi đời con rất trẻ? Đã bao người từ bỏ thứ tình cảm riêng tư để hi sinh cho tình cảm lớn lao hơn? Đã bao người mẹ, người cha, người vợ, người con mất đi người thân? Sự đánh đổi quá đỗi khắc nghiệt mà to lớn. Tuy vậy, vì non sống quê hương, họ đứng dậy đấu tranh một cách đáng tự hào. Câu chuyện viết trong thời kì đất nước đã hòa bình, trong giai đoạn đổi mới toàn diện như một sự nhắc nhở người người không bao giờ được quên công ơn của thế hệ đi trước, đồng thời gợi dậy lên tình yêu quê quê hương cho tất cả mọi người, nhất là những thế hệ sau – mầm non tương lai của đất nước, không được quên quá khứ.
Truyện ngắn “Mây trắng còn bay” khép lại đã mở ra cho người đọc bao cảm xúc thấm đượm, là “đòi đời nhớ ơn các anh hùng liệt sĩ”; là ra sức học tập, cống hiến cho xã hội ngày một phát triển; là tình yêu đất nước luôn chảy trong từng nhịp đập con tim.