Là một trong những nhà văn nổi tiếng của Pháp, An-phông-xơ Đô-đê đã chứng tỏ cho mọi người thấy được khả năng cũng như vị trí của ông trên diễn đàn văn học trong nước và quốc tế. Hãy cùng Trạm văn học tìm hiểu những thông tin về Tác giả An-phông-xơ Đô-đê (cuộc đời, sự nghiệp, phong cách sáng tác, nhận định) nhé!
Tiểu sử
– Tên gọi: Alphonse Daudet (An-phông-xơ Đô-đê).
– Sinh ngày 13 tháng 5 năm 1840 – Mất ngày 16 tháng 12 năm 1897.
– Là một nhà văn nổi tiếng người Pháp.
– Quê quán: thành phố Nîmes (một thành phố thuộc miền Nam nước Pháp).
– Xuất thân từ một gia đình trung lưu. Thế nhưng sau khi xí nghiệp tơ vải của cha ông bị suy sụp và phải đóng cửa buộc gia đình ông phải rời quê chuyển tới Lyons.
– Tại đây, ông theo học cấp trung học nhờ một học bổng nhưng rồi cũng phải bỏ học vì cuộc hôn nhân của bố mẹ đổ vỡ.
Sự nghiệp
– Năm 1852, ông theo cha đến thủ đô Paris và tại đây ông được nhận vào làm ký giả cho tờ Figar.
– Năm 1854, ông bắt đầu những sáng tác đầu tiên của mình.
– Năm 1858, ông cho ra mắt thi tập đầu tiên có tên “Những Người Đàn Bà Đang Yêu” (Les Amoureuses).
– Năm 1866, ông xuất bản tập thi tuyển “Những Lá Thư viết từ cối xay gió” (Lettres de Mon Moulin) với đề tặng cho Marie Rieu.
– Năm 1874, ông đã nhận giải thưởng Văn chương Pháp với quyển “Fromont Cháu Trẻ và Cụ Riler”. Từ lúc này, danh tiếng của ông trong làng văn học Pháp đã được đề cao hơn rất nhiều.
– Những năm tiếp theo của cuộc đời, ông vẫn tiếp tục cầm bút sáng tác những tác phẩm viết về đề tài xã hội của một nước Pháp dân chủ đang dần thay thế cho chế độ quân chủ cũ. Những tác phẩm của ông khi này cũng đạt được nhiều thành công và được đông đảo độc giả trong và ngoài nước đón nhận.
Tác phẩm
+ Những người đàn bà đang yêu (Les Amoureuses, 1858)
+ Thằng nhóc (Le Petit Chose, 1868)
+ Reset)Himiko
+ Thiện xạ Tartarin (Tartarin de Tarascon, 1872)
+ L’Arlésienne (1872)
+ Câu chuyện thứ hai (Contes du Lundi, 1873)
+ Nữ nghệ sĩ (Les Femmes de Artistes, 1874)
+ Robert Helmont (1874)
+ Fromont cháu trẻ và cụ Riler (Fromont jeune et Risler aînér, 1874)
+ Jack (1876)
+ Le Nabab (1877)
+ Các vị vua lưu vong (Les Rois en Exil, 1879)
+ Numa Roumestan (1880)
+ Người bất tử (L’Evangéliste, 1883)
+ Sapho (1884)
+ Tartarin trên dãy Alpes (Tartarin sur les Alpes, 1885)
+ Nàng tiên cá (Le Belle Nivernaise, 1886)
+ L’Immortel (1888)
+ Port-Tarascon (1890)
+ Rose và Ninette (Rose and Ninette, 1892)
+ Trò chơi Bi-a (Le partie de billard)
+ Buổi học cuối cùng (La dernière leçon, đoạn trích từ Contes du Lundi)
Giải thưởng
– Văn chương Pháp với quyển “Fromont Cháu Trẻ và Cụ Riler”.
Phong cách sáng tác
– Các tác phẩm của An-phông-xơ Đô-đê đều thấm đẫm tinh thần nhân đạo và tinh tế. Ngôn ngữ văn xuôi giàu chất thơ, gợi hình, gợi cảm khiến độc giả như được khắc họa lại một khung cảnh đầy chân thực trước mắt. Đó cũng là những mong muốn, suy nghĩ của tác giả để gửi gắm niềm tin vào phẩm chất tốt đẹp của con người, hi vọng vào một tương lai đầy tươi sáng và hạnh phúc. Lối hành văn giản dị, nhẹ nhàng, có tính triết lí cao và giàu cảm xúc đã khiến cho những tác phẩm của An-phông-xơ Đô-đê được đông đảo bạn đọc đón nhận. Không chỉ vậy, các tác phẩm của ông còn là tài liệu đắt giá cho nghiên cứu của các chuyên gia trong lĩnh vực văn hóa – xã hội.