Tổng hợp 10+ bài thơ về mùa hoa gạo tháng 3 hay nhất gửi tới độc giả của Trạm Văn Học.
Chùm thơ hiện đại về mùa hoa gạo tháng 3
Tháng ba về hong nắng vàng rực rỡ
Cây gạo ven đường hoa đỏ lên ngôi
Hương bưởi xưa bao quyến luyến bồi hồi
Hoa xoan tím lạc trôi miền nhung nhớ
Anh về đây nhớ nhung tình ngày đó
Bông gạo rực hồng dạo đó đã chênh chao
Dấu yêu ơi ký ức của ngày nào
Ta hẹn ước trao ngọt ngào tha thiết
Tháng năm dài bước chân trần mải miết
Nay trở về miền da diết ngày xưa
Cây gạo giờ vài bông đỏ lưa thưa
Xơ xác lá bởi nắng mưa năm tháng
Cơn gió chiều xuôi ta về dĩ vãng
Hẹn ước ngày nào năm tháng chia xa
Ta cô đơn trong bóng xế chiều tà
Bông gạo rụng, khiến lòng ta hoang vắng
Kỷ niệm xưa nay đã thành dĩ vãng
Chốn chờ trông càng trống vắng đìu hiu
Cơn gió chiều lay bóng ngả liêu siêu
Chân bước lạc với bao điều da diết
Ta cuồng say trong mơ màng tha thiết
Bông gạo ngày nào ta biết tìm đâu…
Nhớ mùa hoa gạo, Đào Mạnh Thạnh
Em nhắc anh hoa gạo
Đã thắp lửa bến sông
Anh giật mình, ừ nhỉ
Nỗi nhớ đến nao lòng
Nhớ cái ngày xưa ấy
Cây gạo đầu làng ta
Cứ mỗi lần ra hoa
Hai đứa mình say đắm
Anh say sưa ngồi ngắm
Em nhặt cánh hoa rơi
Và cài lên mái tóc
Cho anh ngẩn ngơ người…
Vậy mà bao năm rồi
Mình xa quê biền biệt
Nên bây giờ nào biết
Hoa gạo có còn không?
Nhớ quê đến nao lòng
Nhớ màu hoa gạo đỏ
Phải em ngày xưa đó
Thắp lửa bên bến sông?
Mùa hoa gạo, Đình Khải
Phải rồi ở chỗ này đây
Cổng làng thuở ấy có cây gạo già
Cồn cào cái cữ tháng ba
Lập lòe hoa vẫn như là lửa treo.
Tháng ba ngơ ngác trẻ nghèo
Chân chim đuôi mắt nhăn nheo thương bà
Gọi là gạo chỉ thấy hoa
Đẹp thì có đẹp nhưng mà đói cơm
Ra đồng gặp cỏ mật thơm
Thơm thì thơm chẳng thể đơm bát nào!
Trách chi tóc để trái đào
Khoai giun bánh khúc miếng vào miếng ra
Chỉ thương cây gạo đã già
Vẫn còn bung những chùm hoa rực hồng
Tiếc cho cỏ mật trên đồng
Thơm như tấm mía chín trong than vùi
Bây giờ miếng ngọt miếng bùi
Tìm bà đâu nữa ngậm ngùi tháng ba…
Khúc hồi tưởng tháng ba, Nguyễn Văn Chương
4.
Lập loè cây gạo ra hoa
Nghe trong sâu thẳm cây đa, đình làng
Ẩn trong tiềm thức mơ màng
Một vùng quê, một mùa vàng bội thu
Xa xa vọng tiếng chim cu
Rất bình yên, chúng đang gù gọi nhau
Thong dong, vắt vẻo lưng trâu
Triền đê mơn mởn một màu cỏ non.
Tháng 3 bình yên, Hồ Viết Bình
5.
Quê tôi đó Đầu làng trồng cây gạo
Tháng ba về mang sắc áo đỏ tươi
Rét Nàng Bân khẽ chạm nhẹ môi người
Gió vu vơ chuyển trời sang màu nắng
Làng tôi đó sớm đồng xanh phẳng lặng
Đường quanh co vui vang tiếng trẻ thơ
Hoa gạo rụng hương nồng như hơi thở
Gọi Chim bày ríu rít giữa chiều buông
Tháng ba về ruộng vườn vương nắng nhẹ
Ngõ nhà mình ai vẽ cánh hoa xoan
Nghiêng bờ ao hoa mướp được mùa vàng
Bầu thương bí chung giàn cùng trổ trái
Chiều quê tôi hoàng hôn như nhẫn nại
Có lẽ chờ người mải miết đồng xa
Khói bếp thơm mùi rạ quyện mái nhà
Ấy là vị cơm cà rau mắm cáy
Bao lâu rồi ký ức vẫn còn đây
Miền dấu yêu tràn đầy tim tâm trí
Nửa hồn quê pha nửa hồn phố thị
Ta gửi trao giữ trọn vị quê hương
Ký ức người xa, Hoa Lư
Tháng Ba về hong nắng vàng rực rỡ
Cây gạo ven đường hoa đỏ lên ngôi
Hương bưởi xưa bao quyến luyến bồi hồi
Hoa xoan tím lạc trôi miền nhung nhớ
Anh về đây nhớ nhung tình ngày đó
Bông gạo rực hồng dạo đó đã chênh chao
Dấu yêu ơi ký ức của ngày nào
Ta hẹn ước trao ngọt ngào tha thiết
Tháng năm dài bước chân trần mải miết
Nay chở về miền da diết ngày xưa
Cây gạo giờ vài bông đỏ lưa thưa
Xơ xác lá bởi nắng mưa năm tháng
Cơn gió chiều xuôi ta về dĩ vãng
Hẹn ước ngày nào năm tháng chia xa
Ta cô đơn trong bóng xế chiều tà
Bông gạo rụng, khiến lòng ta hoang vắng
Kỷ niệm xưa nay đã thành dĩ vãng
Chốn chờ trông càng trống vắng đìu hiu
Cơn gió chiều lay bóng ngả liêu siêu
Chân bước lạc với bao điều da diết
Ta cuồng say trong mơ màng tha thiết
Bông gạo ngày nào ta biết tìm đâu…
Hoa gạo, Sưu tầm SGK
8.
Tháng ba hoa gạo nở
Nhuộm hồng bến sông quê
Bầy sáo về mở hội
Ríu rít suốt mùa hè
Đò cắm sào vẫn đợi
Sao người xưa khônh về?
Bến sông còn in bóng
Người đi quên lời thề!
Quên cả mùa hoa gạo
Nhuộm hồng bến sông quê
Hoa gạo, Đỗ Hữu Tịch
Thơ cổ về hoa gạo tháng 3
Trời sinh vật vuỗn bằng người,
Nếu được thơm tho thiếu tốt tươi.
Ắt có hay đòi thửa phận,
Chẳng yêu thì chớ nữa chi cười.
Hoa mộc, Nguyễn Trãi
木棉
木棉俗號羅荄𥺊,
無毒甘平能潤燥。
血瘺瘡痍及折傷,
或皮或子用俱好。
Mộc miên
Mộc miên hiệu tục là cây gạo,
Vô độc, cam bình, năng nhuận táo.
Huyết lậu, sang di cập chiết thương,
Hoặc bì, hoặc tử, dụng câu hảo.
Dịch nghĩa
Mộc miên thường gọi là cây bông gạo,
Vị ngọt, tính bình, không độc, chống khô háo.
Chữa bệnh ra máu, sưng lở, vết thương sau gãy xương,
Dùng vỏ cây hay hạt quả non đều tốt.
Mộc miên, Tuệ Tĩnh thiền sư
Dịch thơ
Mộc miên thường gọi cây bông gạo,
Vị ngọt, bình, tính lành, khỏi háo.
Chảy máu, sưng lở, sai gãy xương,
Vỏ cây, quả hạt, dùng đều hiệu.
Bản dịch, không rõ tác giả
Thơ về mùa hoa gạo tháng 3 tự sáng tác
Dẫu qua bao cuộc bể dâu,
Mộc miên vẫn giữ sắc màu đỏ tươi.
Tháng Ba nở sáng rực trời,
Như màu môi thắm của người tôi yêu.
Tiễn em đi, một buổi chiều
Cánh hoa tôi tặng, ướp nhiều yêu thương.
Ngày đi, hoa đỏ ngập đường,
Ngày về, bông có còn vương trên cành?
Ly hương nơi chốn thị thành,
Sắc hoa, màu nhớ sao đành em quên!
Khi nào nỗi nhớ gọi tên?
Bông Mộc miên đỏ, em quên thật rồi!
Em đâu còn nhớ đến tôi!
Còn đâu kỷ niệm một thời yêu nhau!
Còn đâu nhắc chuyện trầu cau!
Còn đâu ước nguyện trước sau một lòng!
Tại sao tôi lại dối lòng?
Người đi đừng có trông mong quay về.
Chiều chiều đứng ngóng triền đê,
“Bóng chim, tăm cá” không về nữa đâu!
Thắm hoa rồi cũng phai màu,
Chuyện buồn rồi cũng phôi pha thôi mà!
Hoa rơi đón bước chân qua.
Nhuỵ hoa day dứt, người xa có về?
Mộc miên, Trần Mạnh Trung, Sưu tầm
Mộc miên nở đỏ đất trời
Thi nhân thiên hạ, vang lời ngợi ca
Mùa vàng vào tiết tháng ba
Nam thanh nữ tú, ngắm hoa tự tình.
Vạn vật như được hồi sinh
Chim chóc ca hát, yên bình vùng quê
Hoa rơi đỏ thắm đường về
Xòe ra năm cánh, đẹp mê lòng người.
Trời xuân cũng mỉm miệng cười
Hoa nở thay lá, hồn người tung bay
Cổ kim thi họa xưa nay
Vào mùa hoa gạo, đắm say sắc màu.
Hoa như có ý thi nhau
Từng chùm đỏ rực, trải màu thảm nhung
Nhiều người hớn hở ung dung
Ngắm nhìn hoa gạo, dưới khung trời hồng.
Hoa bay khắp cả ruộng đồng
Đi vào thôn xóm, thắm nồng sắc hoa
Báo hiệu mùa xuân sắp xa
Mùa hè đã đến, nắng pha sợi hồng !
Hoa Mộc Miên, Hoàng Hải, Sưu tầm
Mộc miên thắp lửa ửng trên đầu
Tiếng Cuốc rỉ rên đêm lạnh thâu
Cành liễu gió lay sương bạc trắng
Cuối vườn lựu thả lá ưu sầu
Bóng em qua cửa xuân chen lối
Gợn nước dưới cầu hạ điểm châu
Khúc nhạc tình xưa loang mặt sóng
Dề dề ngọn cỏ mé chân cầu
Tháng 3 hoa mộc miên, Hàn Yên Tử, Sưu tầm
4.
Đỏ trời hoa gạo tháng ba
Một chương tình sử đậm đà nhân gian
Chàng trai cô gái cùng làng
Thề nguyện hẹn ước tim vàng trao nhau
Mối tình đẹp tự vàng thau
Nhưng rồi ai hiểu biết đâu chuyện đời
Cô gái nghe chuyện bề trời
Tìm vàng xa ngãi nàng rời sông thương
Nàng đi chia cắt uyên ương
Hai người hai ngả đôi đương xa nhau
Buồn lòng trong cảnh thương đau
Chàng ước phép lạ nhuộm mầu thời gian
Lòng chàng son sắt bền gan
Tim chàng rộn đập muôn ngàn nhớ thương
Tình nàng chàng mãi còn vương
Theo hoài năm tháng tìm em dặm đường
Chàng đi, đi mãi vô phương
Rồi một ngày nọ chàng lên thiên đàng
Quỳ thưa xin với ngọc hoàng
Cho chàng được gặp lại nàng thủa xưa.
Ngọc Hoàng gọi gió sai mưa.
Tìm người thiếu nữ ngày xưa đa tình.
Thiên lôi hiến kế hiển linh.
Cho nàng hoá kiếp thành hình loài hoa
Nghĩa tình ở độ tháng ba
Hồn nàng hoa gạo mặn mà ngát hương
Tình yêu xưa mãi vấn vương
Chàng trai ngã xuống tím thương sắc mầu
Hồn chàng hoá dải lụa sầu
Quyện màu hoa đỏ bên nhau suốt đời
Bông hoa năm cánh sao trời
Như tình đôi lứa trọn đời quên sao
Chuyện tình hoa gạo dạt dào.
Là thiên tình sử ngọt ngào yêu thương
Chuyện tình hoa gạo, Tony Bui
Thơ về hoa gạo tháng 3 dùng để thả thính
Tôi thương em từ dạo
Em mới tròn đôi mươi
Cũng vào mùa Hoa Gạo
Đã bắt đầu rơi rơi…
Nhặt cánh hoa đỏ thắm
Nâng niu trong bàn tay
Cả không gian nín lặng
Riêng em – nào có hay…
Những chiều xưa hai đứa
Thường tha thẩn dạo chơi
Mà màu hoa – một thủa
Tựa như máu tim tôi…
Em hiền ngoan như lá
Mướt êm và thơ ngây
Tuổi đời trong trắng quá
Với bao nhiêu đắm say..
Tình tôi đã trao em
Em vờ như không thấy
Để đường về hoa bay
Một mình tôi nhặt lấy…
Sao tôi chẳng quen em
Vào mùa Hoa Gạo nở
Để hoa rơi trước thềm
Cho tình tôi dang dở…
Sưu tầm
Sáng ra
hoa đỏ rực trời
Lòng anh lại nhớ
những lời dịu êm
Thỏ thẻ
giọng nói êm đềm
Em liếc mắt biếc
bên thềm trái tim
Anh như
Từ Hải đứng im
Yêu em say đắm
lặng chìm vào mơ
Trong mơ
em nói lời tơ
Vuốt ve âu yếm
ngẩn ngơ môi mềm
Nồng nàn
anh càng say thêm
Ôm chặt giấc mộng
cả đêm lẫn ngày
Anh nhớ
tháng ba mùa này
Hoa gạo nở rộ
là ngày em đi.
Sưu tầm
Những vần thơ hài hướng về mùa hoa gạo tháng ba
Vẫn mãi thế, mùa Xuân về luôn mãi
Buổi tháng Ba hoa gạo nở khoe tươi
Tay vẫy tay ca múa hát xoang cười
Cô gái Thượng sắc Jrai thôn dã
Em còn nhớ chàng thanh niên bản lạ
Nói tiếng Kinh làm thầy giáo vô tư
Sáng sáng lên trên rẫy, dậy từ từ
Từng cô gái, từng thanh niên hiếu học
Em còn nhớ lúc anh về em “hrớt” khóc
Dặn nhớ mau về làng cũ thôn xưa
Trên cao nguyên dẫu không có bóng dừa
Bóng cây gạo bóng “kơ nia” râm mát
Em còn nhớ hoa “pơ blang” ngào ngạt
Màu đỏ tươi rực rỡ giữa thôn buôn
Nhiều năm qua khi thoáng nhớ chợt buồn
Nhớ vò rượu “nhum pai” say lướt khướt
Điệu “xoang” múa em đi vòng lả lướt
Đôi chân trần cô sơn nữ trên nương
Dưới ánh trăng trông diễm ảo lạ thường
“Giàng” yêu quý ban ơn và phúc lộc
Nguyên Đỗ
Bầy chim trốn rét đã về
em không tới
hoa gạo đỏ đau nắng đợi
chim chiều gọi đôi
Hè lỗi hẹn
em gái đã có chồng
thơ anh lang thang internet
Bầy chim trốn rét đã về
ngậm tơ vàng óng
nhưng hè lỗi hẹn
bỏ đi
Phan Huyền Thư
3.
Tất cả mở ra từ đôi bàn tay
Vụng về nắm một bàn tay ấm
Hà Nội tháng tư trời còn lạnh lắm
Ly cà phê không đường
Đặc sánh
Vẫn ngọt như kem
Chiều Hồ Gươm tìm bông hoa gạo
Xuyến lên da trời màu đỏ áo em
Ngây ngô dẫn mình ra phố
Phố cũng quên lên đèn
Đi tìm con đường lá sấu
Áo khoác màu rêu xám lẫn vào nền tường
Nghe Fur Elise tan vào ngõ nhỏ
Đông trước chờ em gõ cửa
Đợi mòn mùa
Đành khép lại bàn tay
Phạm Đoàn Thiên Thư