Nhằm giúp các em học tốt Ngữ văn lớp 12 sách Kết nối tri thức dưới đây là bài phân tích hay nhất, ngắn gọn do Trạm văn học biên soạn. Viết đoạn văn (khoảng 150 chữ) phân tích một chi tiết hài hước trong đoạn trích “Giấu của”, cùng tham khảo bài viết của tôi dưới đây nhé.
Viết đoạn văn (khoảng 150 chữ) phân tích một chi tiết hài hước trong đoạn trích “Giấu của” – Mẫu 1
“Giấu của” là vở hài kịch tiêu biểu trong nền văn học thời kì đổi mới của đất nước. Lộng Chương là một nhà văn, nhà viết kịch, nhà báo nổi tiếng của nền văn học Việt Nam. Ông được mệnh danh là “bậc thầy của truyện ngắn hài hước”. Trong đoạn trích “giấu của” những chi tiết hài hước thường xuyên xuất hiện góp phần tạo nên tiếng cười vui nhộn. giảm bớt căng thẳng. Ông dùng tiếng cười để phản ánh sâu sắc chế độ thực dân nửa phong kiến, mang đến những nhận thức sâu sắc về xã hội thời kỳ đó. Nhà văn để hai nhân vật rơi vào tình huống hài hước khi ông Đại Cát và bà Đại Cát bàn bạc về việc giấu của cải. Họ giấu vàng trong nồi canh, giấu bạc trong chăn bông, dấu tiền trong quần áo. Ngoài ra nghệ thuật chơi chữ góp phần làm tăng tính hấp dẫn, hài hước: “Có của thì giấu, không của thì… cũng giấu”, “Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài”, “Giấu của trong nhà, ra ngõ thì… hết”, “Giấu của một đời, rồi cũng… tiêu một đời”, “Của cải như nước chảy, mây trôi… có hôm đầy nhà, có hôm… vơi đi một nửa”,…Qua đó tác giả truyền tải thông điệp về sự phù phiếm của việc tích trữ của cải trong cuộc sống. Tình huống hài hước là một điểm sáng góp phần tạo nên thành công cho tác phẩm. Đồng thời giúp nhà văn thể hiện tiếng nói mỉa mai, châm biếm những thói hư tật xấu của xã hội. Đồng thời thể hiện tính cách dí dỏm hóm hỉnh của tác giả.
Viết đoạn văn (khoảng 150 chữ) phân tích một chi tiết hài hước trong đoạn trích “Giấu của” – Mẫu 2
Nhà văn Lộng Chương đã thành công trong việc tạo nhưng lên những tiếng cười châm biến trong đoạn tác phẩm kịch Quẫn, đặc biệt là trong đoạn trích Giấu của. Vở kịch hiện bắt đầu bằng hoàn cảnh ông bà Đại Cát đang lo lắng tìm chỗ giấu của cải để đề phòng khi có biến. Và có những hành động ngớ ngẩn ông bà Đại Cát loay hoay tìm chỗ giấu của cải. Họ giấu vàng trong nồi canh, giấu bạc trong chăn bông, giấu tiền trong quần áo. Ngoài ra cũng có thủ pháp gây cười trong đoạn trích: sử dụng lối chơi chữ: Có của thì giấu, không của thì… Cũng giấu; Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài; Giấu của trong nhà, ra ngõ thì… Hết; Giấu của một đời, rồi cũng… Tiêu một đời; Của cải như nước chảy, mây trôi… Có hôm đầy nhà, có hôm… Vơi đi một nửa; Giấu của để làm gì? Để… Cho người khác tiêu!; Của cải như nước chảy, mây trôi… Có hôm đầy nhà, có hôm… Vơi đi một nửa. Vậy nên, cứ… Tiêu pha cho hết!; Cụ cố tổ nhà ta… Giấu vàng trong… Cái gối; Có người giấu vàng trong… Cái hố xí; Giấu của để làm gì? Để… Cho con cháu đánh nhau! Đó là những lời nói ngộ nghĩnh thể hiện sự lúng túng, lo lắng của mình. Thông qua đó cũng truyền tải nội dung về sự phù phiếm của việc tích trữ của cải và tầm quan trọng của việc sống vui vẻ, thanh thản.